Kết quả tìm kiếm cho "Về lại bến sông xưa"
Kết quả 1 - 12 trong khoảng 1868
Trải qua bao đổi thay, đồng bào Khmer không chỉ giữ gìn bản sắc truyền thống mà còn chủ động hội nhập, đóng góp vào sự phát triển địa phương. Trong loạt bài 5 kỳ này, chúng tôi tìm về phum, sóc, chùa chiền, gặp gỡ các vị sư và đồng bào Khmer để lắng nghe những câu chuyện dung dị mà bền bỉ về một nền văn hóa đang tiếp tục được bảo tồn và lan tỏa giữa dòng chảy hiện đại.
Hơn nửa thế kỷ qua, ở ấp Chí Thành, xã Tân Hội (tỉnh An Giang), nghề đan cần xé song hành trong nhịp sống người dân, gắn liền với thăng trầm đời người. Dù không mang lại lợi nhuận cao, bà con vẫn giữ nghề, vừa tạo thêm thu nhập, vừa gìn giữ nét đẹp văn hóa vùng sông nước.
Có những buổi chiều về ngang xã Giồng Riềng (tỉnh An Giang), gió thổi ngang cánh đồng, hương riềng bay thoảng qua, gợi nhớ bao điều tưởng đã ngủ yên. Thứ mùi ngai ngái, nồng nàn ấy, với người xa quê, chỉ cần thoáng chạm là lập tức đưa về những năm tháng xưa, thời mà ở bờ mương, góc vườn, đâu đâu cũng thấy vài bụi riềng cao đến nửa người, lá xanh đậm, thân chắc nịch.
Tiết Lập thu là mốc quan trọng trong năm, đánh dấu sự chuyển mùa và mang ý nghĩa khởi đầu cho giai đoạn mới của thiên nhiên; nên làm gì trong khoảng thời gian này?
Từ bìa carton và que tre, chị Nguyễn Hồng Phúc (Cà Mau) tạo mô hình nhà miền Tây sống động, gợi nhớ ký ức tuổi thơ của nhiều người.
Không dùng ximăng hay thép sắt, người Mông trên vùng cao Tây Bắc tạo nên những ngôi nhà đất nện tường dày gần nửa mét, bền cả trăm năm, chứa đựng những bí mật về cách dựng nhà, xây tường độc đáo.
Khi thực hiện mô hình chính quyền địa phương 2 cấp, thời gian đầu, không riêng chuyện giữ lại tên làng, xã, huyện… những người gắn bó ở làng nghề truyền thống cũng không khỏi suy tư về tên gọi đã làm nên thương hiệu của quê hương.
Được học tập đến nơi đến chốn, giỏi ngoại ngữ và tự hào về truyền thống dân tộc, nhiều bạn trẻ đồng bào Chăm ở xã Châu Phong (tỉnh An Giang) đã chọn trở về quê, đưa những cái mới để phát triển ngành, nghề đặc trưng của cộng đồng.
Sau khi ăn, dạ dày và ruột cần nhiều máu để tiêu hóa thức ăn, do đó một lượng lớn máu sẽ được dồn xuống hệ tiêu hóa, làm giảm lưu lượng máu lên não, gây ra cảm giác mệt mỏi và buồn ngủ.
Thốt nốt là loại sản vật thiên nhiên ban tặng cho vùng Bảy Núi An Giang. Đã là “của trời”, thì nhiều vô số kể, chỉ cần bỏ công chứ chẳng tốn kém gì. Vậy nên, xứ này mấy mươi năm thịnh hành nghề leo cây thốt nốt. Thậm chí, nói đây là “nghề gia truyền” cũng không sai!
Cạnh Đền - vùng đất một thời được xem là chốn “thâm sơn cùng cốc”, bởi nơi đó không chỉ có rừng xanh một dãy che phủ một vùng rộng lớn mà còn “kỳ quái, hiểm nguy...”
Giữa nhịp sống ồn ào, tấp nập, ở xã Vĩnh Thuận (tỉnh An Giang) vẫn còn những người kiên trì “giữ lửa” nghề truyền thống. Với họ, nghề ông bà để lại không chỉ là kế sinh nhai mà còn là niềm tự hào, là cách để giữ hồn quê giữa thời cuộc nhiều đổi thay.